Nỗi buồn như giặc cỏ
Quấy rầy ta liên hồi
Dù chỉ là cỏ thôi
Cũng đào cho tận gốc
(Di cảo Chế Lan Viên)
Kính gửi các nhà dân chủ Việt Nam
-Hội bảo vệ nhà văn Trần Khải Thanh Thuỷ
-Các sáng lập viên của Hội Dân Oan Việt Nam
-Tác giả Đào Văn Bình
-Chú Vũ Thư Hiên
- Bà Quản Thị Lan,
- Ông Phùng Gia Huynh
- Ông Nguyễn Việt Hưng
- Cháu Phạm Nhất Thanh
-Và tất cả những ai quan tâm ...
Lại một năm nữa trôi qua, xung quanh chúng ta vẫn là cảnh vật cũ nhưng thời gian đã khác. Trong vườn, ngoài ngõ vẫn là cây bàng, gốc đa cổ thụ, cũ kỹ nhưng là những tháng ngày khác rơi.
Năm mới, lòng người cũng nên hoà vào nỗi niềm mới, vui vẻ trẻ trung, gạt bỏ tị hiềm, để dồn sức vào một trận tranh đấu mới với cộng sản, không nên phân tán vào những chuyện không đâu, và bản thân tôi -vốn chưa bao giờ và không bao giờ là kẻ cố chấp, cũng cố quên đi mọi điều bịa đặt, vu khống từ những lá thư tố cáo của Hồ thị Bích Khương, ông Võ Văn Nghệ, bài viết từ phóng viên dân chủ... mà tôi hiểu rất rõ do bàn tay sắp đặt của Nguyễn Khắc Toàn, một kẻ - như anh Nguyễn Hải ( San-Jose - USA) cấp trên của tôi nhận xét: 90% là do đố kỵ, tị hiềm .
Xin được nói có sách, mách có chứng như sau:
"Vừa qua có một số kẻ cơ hội chính trị có nhân cách và phẩm chất đạo đức xấu, dã tâm đen tối đã tự ý lập ra cái gọi là Hội dân oan VN với mục đích trục lợi cá nhân, háo danh, háo lợi. Với tinh thần trách nhiệm trước đồng bào và tập thể dân oan cả nước nói chung và tại vườn hoa Mai Xuân Thưởng nói riêng, chị đã thẳng thắn lên tiếng công khai vach trần bộ mặt đạo đức giả của kẻ đó trước dư luận trong và ngoài nước với mong muốn đồng bào hải ngoại không bị lợi dụng lòng tốt khi giúp đỡ dân oan đang khốn khổ trong nước Chị là tấm gương về nhân cách, đạo đức và lòng can đảm trước bạo quyền, trứơc cái ác của những kẻ lưu manh cơ hội, chính trị xôi thịt quen sống trên nỗi đau khổ, khốn cùng của dân oan nhiều năm qua mà chị và nhiều đồng bào dân oan trong nước cùng cảnh ngộ biết rất rõ bộ mặt thật của chúng(tin về việc Hồ thị bích Khương bị tai nạn tại nghệ An ( http://anhduong.net/1-tintuc/Feb07/DanAp_HoBichKhuong_1_.htm )
Vậy xin hỏi Phóng viên phong trào dân chủ Việt Nam tường trình từ Hà Nội ngày 12 /02/ 2007 là ai? Có phải nhà báo tự do Nguyễn Khắc Toàn không, tại sao phải úp úp mở mở như thế? Ngay đầu bài đã tự lộ rõ tên tuổi mình là " Hồi 22 giờ đêm nay 12/09/2007 người em trai của chị Hồ Thị Bích Khuơng có số máy 0978 211 583 đã gọi vào số máy di động của nhà báo Nguyễn Khắc Toàn tại Hà nội để báo tin dữ, sau khi tường thuật về vụ tai nạn lại cố ý chua thêm đoạn này vào như để xả sự tức khí, đố kỵ, để càng ngày càng lộ rõ bộ mặt hèn hạ, cùng tâm địa bẩn thỉu, độc ác, tối tăm của mình, mà bất kỳ ai-dù là dân oan Việt Nam hay các nhà dân chủ- trong ban cố vấn của Hội Dân Oan cũng dễ dàng nhận thấy(Xem nhân chứng, vật chứng ở cuối bài)
Cũng vẫn giọng điệu cay cú, đầy nhục mạ, vu khống ấy (Gần 3 tháng trời, dù muốn, nhưng vẫn không chứng minh được điều cụ thể nào, không có nỗi một dẫn chứng, một vật chứng tố cáo, kết tội nào), trong đơn tố cáo của ông Võ Văn Nghệ - một người ở tận Thanh Hoá mà tôi chưa từng gặp gỡ tiếp xúc và cũng không hề biết gì về tôi- gã phóng viên dân hủi này lại núp bóng ông Nghệ để đưa thêm một đoạn đầy xú uế vào, trước khi post lên mạng, bắt bạn đọc cùng tất cả các nhà dân chủ phải "thưởng thức":
Nhân đây tôi cũng xin phép được nói lại cho dư luận đồng bào rõ nhất là bà con ta ở hải ngoại đang định cư ở khắp thế giới. Chẳng là vừa qua, sau khi tôi có viết thư gửi ban tổ chức Tuyên ngôn dân chủ tự do 8406 và tuyên bố ra nhập hàng ngũ của Đảng Dân chủ thế kỷ 21 do cụ Hoàng Minh Chính và nhà văn hóa Hán Nôm Trần Khuê đứng đầu. Trong nội dung thư đó tôi có phê phán một số kẻ cơ hội chính trị trong nước đã cấu kết với nhau lập hội dân oan giả mạo lừa bịp dư luận đồng bào để trục lợi cá nhân. Việc này dân oan trong nước và các nhà tranh đấu dân chủ đã biết rất rõ những kẻ đó là ai từ lâu, nhưng vì sách lược giữ ổn định và tình đoàn kết nội bộ không muốn để công an nhà nước CSVN lợi dụng sơ hở đánh phá, gây chia rẽ làm suy yếu phong trào đấu tranh chung. Vì thế dân oan chúng tôi và các nhà lão thành cùng anh em dân chủ đã giữ im lặng, thậm chí còn bao che, bảo vệ họ trong một thời gian khá dài những việc không tốt đẹp gì của những kẻ đó trước khi bộ mặt của họ bị vạch trần như hiện nay. Nhưng vì kẻ có dã tâm xấu xa này quá tham lam đã dấn sấu hơn vào sai lầm, là mạo danh dân oan chúng tôi và cả phong trào dân chủ để tuyên bố lập ra tổ chức gọi là “Hội dân oan Việt nam”. Trên thực tế, sự việc đó là hoàn toàn không có thật, không hề có bất cứ một tổ chức, hội đoàn nào được tuyên bố lập ra mà có bàn bạc, thảo luận với bà con dân oan khốn khổ chúng tôi. Lại càng không hề có việc các nhà dân chủ được hỏi ý kiến, bàn thảo và nhất trí trong việc quan trọng này. Do đó, không có sự tồn tại của cái Hội dân oan ảo kia, mà đó chỉ là một tổ chức bịp bợm dư luận với mục đích tư lợi cá nhân mà thôi. Trước sau gì nhất định tự chúng tôi cũng sẽ liên kết các đại diện dân oan cả nước trên khắp các tỉnh, thành để lập cho được Hội đoàn này nhằm đoàn kết dân oan 3 miền thành sức mạnh tập thể để tương thân, tương ái, đồng cam cộng khổ đấu tranh cho quyền lợi của mình và góp phần đấu tranh cho công lý, công bằng xã hội. Vậy thì làm sao ai đó đã có thể vội vàng quy kết tôi là qua thư ủng hộ 8406 đã đánh vào Hội dân oan VN, cái Hội thật ra chỉ tồn tại trên giấy và đầu môi chót lưỡi của những kẻ vốn có lòng dạ không trong sáng gì mà chúng tôi đã biết quá rõ từ lâu được!!!??? (http://hungviet.org/vovannghe/vovannghe030207.html)
Một kẻ khoác áo dân chủ, chủ tịch công đoàn lao động, phó tổng biên tập báo tự do ngôn luận mà bệ rạc, thấp kém như vậy sao? Đây đích thị là một kẻ cố tình phá nát phong trào dân chủ, gây sự hiềm khích, chia rẽ giữa các nhà dân chủ và bà con dân oan Việt Nam, muốn phá nát ngôi nhà của liên minh dân chủ thống nhất Việt Nam mà Hội dân oan là một thành viên đang trú ngụ, kể từ ngày thành lập 9-12-2006. Không những thế còn cố tình bôi nhọ danh dự của các sáng lập viên gồm tôi, mục sư Nguyễn Công Chính(Việt Nam) và các anh Nguyễn Hải (Mỹ) Phương Duy (Úc) anh Thái Phụng (Pháp), anh Luu Ngọc Bang ở Anh, anh Nguyễn Đức Huần ở Bỉ và chị Trâm Oanh (Đức) cũng như toàn bộ ban cố vấn- những người đã được tôi cùng luật sư Đài yêu mến, quý trọng, tin tưởng đưa vào sau khi đã tham khảo, xin ý kiến, và được sự nhất trí cao độ cùng sự khuyến khích động viên theo đúng tư cách của một bậc đại trượng phu, một nhà dân chủ thực sự, một người hết lòng vì sự nghiệp chung. Bên cạnh việc xả thân vì nghĩa lớn là sự che chở, khuyên bảo, nhắn nhủ, động viên- như con cháu, anh, chị em trong nhà- nhắc tôi luôn sát cánh cùng bà con dân oan để giúp đỡ họ, từ việc xin tài trợ, đến việc phản ánh các cuộc biểu tình, đấu tranh của họ... Những người mà bấy lâu tôi luôn nhìn nhận bằng tất cả sự ưu ái và minh xác của mình: "Làm trai- đó là một danh từ đẹp". Những người luôn gợi lên trong tôi sự tin cậy tự nhiên, cũng là mối ước ao thầm kín:"Thân này ví đổi làm trai được "...
Vậy mà chỉ vì chút ham muốn vật chất( do giàu trí tưởng bở), vì lòng đố kỵ nhỏ nhen, nỗi ghen tuông mờ mắt, tên phóng viên dân ...hủi này đã không tiếc lời thoá mạ tất cả tôi cùng những ai liên quan tới hội dân oan Việt Nam. Cho dù việc thành lập hội là hoàn toàn xuất phát từ nhu cầu thực tế, cho quyền lợi của bà con dân oan Việt Nam, cho phong trào đấu tranh của Việt Nam, chứ không phải cho cá nhân tôi, hơn nữa còn là sự tha thiết mong muốn của cộng đồng Hải ngoại mà ngay trong thời kỳ tôi bị công an bắt (2-9-2006) báo Việt Nam Exodus đã có tít chạy dài: "Cộng đồng hải ngoại hãy tiếp tay cho nhà văn Trần Khải Thanh Thuỷ thành lập hội dân oan Việt Nam" rồi tất cả các cuộc nói chuyện trên paltalk, hầu hết các thành viên trong diễn đàn thảo luận về tình hình đất nước, dân chủ cho Việt Nam đều ủng hộ, khích lệ. Chưa kể còn là ước nguyện chân tình, thánh thiện của anh Nguyễn Hải (San-Jose-Mỹ) sáng lập viên đầu tiên của hội cũng là người chăm lo cho bà con từ manh quần tấm áo, giấc ngủ bữa ăn trong những ngày đông tháng giá, sau những trận càn quét của cộng sản thông qua cánh công an Việt Nam, những kẻ đã mất hết tính người, chỉ nhăm nhăm làm theo mệnh lệnh chủ: Vì nước quên dân, vì thân phục vụ, mà ngay từ tháng 12/2005, sau khi đọc bài viết: "Cuộc càn quét giữa lòng thủ đô" đã đứng lên vận động bà con hải ngoại chung tay bồi lấp nỗi đau, nỗi khổ, nỗi uất hận trong lòng dân oan Việt Nam, bằng cách gửi tiền về hàng tháng, thậm chí vào các dịp đại hội đảng, các kỳ họp quốc hội, còn gửi bổ xung... Chính anh Nguyễn Hải là người thúc giục tôi tìm đến hỏi ý kiến các nhà dân chủ và luật sư NguyễnVăn Đài, và tôi đã thực hiện ước muốn của anh, cũng là của bác Hoàng Minh Chính, của tất cả những ai quan tâm tới phong trào đấu tranh dân chủ tại Việt Nam và số phận của những người dân oan Việt Nam...Thế mới biết lời nhận định của tôi về con người Toàn vô cùng chính xác: Khi sự đố kỵ và bản năng được buông phóng thì không còn giới hạn...
Thưa các nhà dân chủ Việt Nam
Thưa bà con và bạn đọc Hải Ngoại
Cùng hệ thống Báo đài Quốc tế.
Lần trước trong bài "Cười như anh khoá hỏng thi"( http://vietnamexodus.org/vne/modules.php?name=News&file=categories&op=newindex&catid=2 ) tôi đã nói rõ tác dụng của lời nói: Lời nói là đọi máu, lời nói có tác động tinh vi nhất đối với trái tim con người. Nó có thể là một bông hoa dịu dàng thơm ngát, là dòng nước mát làm sống lại lòng tin vào điều thiện, nhưng cũng là mũi dao nhọn, một thanh sắt nung đỏ, một bãi rác nhơ bẩn phá tan tất cả những điều trong sáng, tốt đẹp nhất trong trái tim con người.
Còn lần này, sau hai bài báo mà tôi vừa trích dẫn, tôi xin được mở rộng thêm: "Ngay sau khi tiếng nói bất nhân, vô đạo tồi tệ cất lên, nó có thể biến thành những hành động bất ngờ nhất. Lời nói sáng suốt và nhân hậu sẽ đem lại niềm vui, lời nói ngu xuẩn và độc ác, thiếu suy nghĩ và bất nhã sẽ đem lại tai vạ, lời nói có thể giết chết hoặc làm sống lại, có thể gây tổn thương hoặc chữa lành, có thể gieo rắc sự ngờ vực và thất vọng, hoặc động viên xua tan mọi nỗi nghi ngờ, buồn rầu, có thể tạo ra nụ cười sung sướng hoặc làm rơi nước mắt đau khổ, có thể hình thành niềm tin tưởng vào con người hoặc tạo nên sự nghi kỵ lẫn nhau, có thể động viên làm việc hoặc kìm hãm sức mạnh của tâm hồn. Lời nói độc ác ngu xuẩn, không khéo léo làm cho con người đau khổ, sầu muộn, tê tái, choáng váng.
Chỉ một lời nói cũng có thể giúp người khác nhận xét họ là người thông minh, chín chắn hay một kẻ dốt nát ba hoa, một người hiền nhân quân tử hay một kẻ tiểu nhân xu thời, một người đại lượng, bao dung hay hẹp bụng, đố kỵ, người đáng trân trọng hay hàm hồ, lố bịch, người đấu tranh vì sự nghiệp dân chủ chung hay một kẻ phá hoại phong trào bằng mọi cách, miễn đạt được mục đích đê hèn của mình.
Qua hai phần trích dẫn trên đây, tự mọi người nhận xét về gã phóng viên dân hủi Nguyễn Khắc Toàn này. Kẻ cố tình mượn danh nghĩa dân chủ để đánh phá phong trào dân chủ Việt Nam trong đó có tôi cùng tất cả những người liên quan đến hội dân oan, đầy hằn học, cay cú. Cố tình biến công thành tội, có thành không, sáng sủa thành đen tối, cố tình dẹp hội dân oan vừa manh nha hình thành để lập thêm một hội dân oan nữa, cốt thực hiện dã tâm thâm độc của mình, như đã từng làm với hội công nông của Nguyễn Tấn Hoành, liên minh thống nhất dân chủ Việt Nam của anh Đỗ Nam Hải, (nhưng không thành), trong khi lĩnh vực công đoàn độc lập hoàn toàn bị bỏ trống?
Vì vậy, nói theo ý thơ của Chế Lan Viên:
"Nỗi buồn như giặc cỏ,
quấy rầy ta liên hồi,
dù chỉ là cỏ thôi,
cũng đào cho tận gốc".
Tôi quyết định phải đào tận gốc, trốc tận rễ tên giặc cỏ này, phơi nó cùng túm lông si đa của ả Hồ thị (Chồng Khương ở tù chung với bọn nghiện hút nên đã chết vì nhiễm HIV) ra trước bàn dân thiên hạ, trước ánh sáng của tự do dân chủ, để ngôi nhà dân chủ chỉ còn là vàng ròng, thóc giống, tiếp tục tạo ra mùa xuân tự do dân chủ cho quê hương Việt Nam trong năm bản lề 2007 này, chứ không thể để lúa lên cùng cỏ dại, ăn hết chất màu của lúa, vấy bùn vào lúa, chặn đường sống của bà con dân oan Việt Nam được
Nếu bản thân tôi không đào tận gốc, trốc tận rễ được thì sẽ có sự tiếp sức của các nhà dân chủ, các sáng lập viên, cùng ban đại diện của hội và bà con dân oan Việt Nam. Tôi luôn tin vào bát nước công đức bà con nhận được thông qua những tấm lòng yêu nước thương dân của cộng đồng Hải ngoại là vô cùng ý nghĩa. Kẻ nào cố tình phủ nhận, tấn công, nhằm xô đổ bát nước tình nghĩa này của họ sẽ không được yên thân với họ.
Chính họ sẽ đứng lên vạch mặt, tố cáo dã tâm của kẻ núp bóng dân chủ này. Chỉ vì sự thấp hèn, lòng đố kỵ đã cố tình biến bà con dân oan thành những bộ xương khô trong mả, bằng cách điên cuồng, tuyệt vọng kêu gọi bà con Hải ngoại đừng góp tiền vào ban tài chính của hội (do trưởng Ban tài chính và các thành viên nhận và phân phát cho bà con) - điều này giống hệt ác tâm của đảng cộng sản Việt Nam 32 năm qua, (sau ngày Sài Gòn bị cưỡng hiếp) hàng nghìn, hàng triệu dân ngoan Việt Nam trở thành oan khuất, xót xa, bị biến thành bộ xương khô trên mâm vàng, chén bạc của đảng cộng sản Việt Nam. Nhờ muôn vàn tấm lòng của bà con người Việt định cư ở nước ngoài mà số phận họ được nhìn nhận, được bù trì, chia sớt, xẻ san, giờ có nguy cơ bị gã phóng viên dân hủi Nguyễn Khắc Toàn cướp mất, thông qua những lời kêu gọi vô cùng hỗn láo, mất hết tính người này.
Hà Nội 19-2-2007
Trần Khải Thanh Thuỷ
Tường trình từ Hà Nội ngày 12 /02/ 2007